Ở miền Tây mà chưa biết tới nghề “lặn sình mò ngó” thì coi như… chưa tốt nghiệp lớp “đồng quê học”! Mà nhắc tới nghề này, không thể nào không kể đến cô Bảy ở huyện Tân Thạnh, tỉnh Long An — người phụ nữ nhỏ con mà lanh lẹ như sóc, nổi tiếng khắp xóm vì “thần công bắt ngó” sáng nào cũng dậy trước cả gà! Cùng Sen Đại Việt tìm hiểu nhé!
MỤC LỤC
Ngó sen – đặc sản dưới bùn
Nếu hoa sen là nàng thơ lãng mạn giữa đồng, thì ngó sen lại là “đứa con nhà nông” lặn lội dưới lớp bùn dày cả gang tay. Đừng ai lầm tưởng ngó sen là cái ngó (nụ hoa) nha! Ngó sen ở đây là thân rễ của cây sen, trắng tinh, ngọt dịu, ăn sống giòn tan, làm gỏi thì đúng là bá cháy luôn!
Sáng tinh mơ, cô Bảy ra đồng…
Tầm 5h sáng, trời còn chưa rõ mặt người, cô Bảy đã đội nón lá, tay xách giỏ, chân trần bước xuống ruộng sen. Đám trẻ xóm trên hay đùa: “Chưa ai thấy mặt trời mà đã thấy mặt cô Bảy lấm bùn trước!”. Cô vừa cười vừa đáp: “Ngó sen không đợi nắng đâu con, nắng lên thì mềm ngó hết!”
Dưới lớp nước đục ngầu, cô Bảy lần tay mò từng cọng ngó. Ngó ngon là phải tròn đều, to bằng ngón tay cái, trắng ngần như sữa. Ai mới làm nghề nhìn vô chỉ thấy nước với bùn, chứ cô Bảy nhìn một phát là biết: “Đây rồi, ngó bự tổ chảng!”
“Sống chết mặc bùn, ngó sen phải sạch!”
Nghề thu hoạch ngó không sợ nắng, chỉ sợ bùn dày. Có hôm cô Bảy bị lún tới… nửa người, còn mỗi cái nón nổi lên như phao cứu sinh. Bà con thấy vậy tưởng cô lặn bắt cá, ai dè đang gồng mình rút một cây ngó dài cả mét!
Về tới nhà, cô còn lọc ngó, ngâm nước, rồi giao cho mối quen ở chợ đầu mối Tân An. “Ngó sen quê mình ngọt, giòn, người Sài Gòn mê lắm à nghen!” – cô cười khoe hàm răng trắng đều như hột lựu, dù tay thì vẫn còn dính bùn đất.
Nghề cực nhưng vui
Nghề thu hoạch ngó sen không giàu sang nhưng đầy tiếng cười. “Có bữa tui mò trúng… cái nồi nhôm của ai bỏ quên dưới ruộng! Mang về, ông Bảy tưởng trúng của quý, đòi làm heo ăn mừng!” – cô kể mà cười ná thở.
Cũng có bữa trời mưa, nước lên bất ngờ, hai vợ chồng đang mò ngó phải trèo lên xuồng chạy tháo thân, để lại nguyên cái giỏ ngó giữa đồng. Sáng mai quay lại, giỏ vẫn còn nhưng… ngó thì trống trơn. “Không biết ai nhanh tay hơn mình luôn đó!”
Ngó sen – vị ngọt quê hương

Ngó sen – vị ngọt quê hương
Ngó sen không chỉ là nông sản, mà còn là một phần ký ức đồng quê, nơi có mùi bùn ngai ngái, có giọng cười giòn tan của cô Bảy, có ánh nắng xiên qua lá sen buổi sáng sớm. Nhờ những con người như cô, vị ngọt ngào của sen mới theo chân thương lái lên thành phố, vào bếp người xa quê, và len lỏi trong lòng thực khách gần xa.
Sen Đại Việt – Tinh Hoa Sen Việt