– Một chút lắng nghe từ cánh đồng –
Trên cánh đồng sen bát ngát, khi nắng sớm còn chưa lên cao, có những dáng người lầm lũi cúi mình giữa những lá xanh ngắt. Họ là những người trồng sen – những người vẫn âm thầm chăm chút cho từng củ, từng hoa, từng hạt sen ngọt bùi mà ta vẫn thường thấy trong bữa cơm, trong những hộp quà sang trọng, hay trong chén trà thanh tịnh.
Nhưng có mấy ai từng hỏi: người trồng sen mong gì?
MỤC LỤC
Họ mong một mùa nước đừng quá thất thường
Mỗi trận mưa trái mùa là một lần hồi hộp. Sen cần nước, nhưng cũng cần nắng. Có năm nước nổi không về kịp, sen không đủ sức bung hoa. Có năm lũ sớm quá, sen chưa kịp lớn đã bị cuốn trôi.
Họ mong công sức mình được ghi nhận
Trồng sen không đơn giản. Từ khi lội xuống ruộng đến lúc bó từng búp sen cho thương lái, là cả một chuỗi ngày dầm mưa dãi nắng. Bàn tay nứt nẻ, lưng còng theo từng luống đất. Nhưng vẫn có người mặc định rằng: “Sen mà, có gì đâu. Cứ trồng là có.” Đâu ai thấy những lần mất trắng vì sâu bệnh, vì giá rớt thê thảm.
Họ mong con cháu đừng rời ruộng đồng
Nhiều đứa nhỏ giờ đã lên phố. Cha mẹ vẫn giữ đất trồng sen, nhưng tự hỏi lòng, rồi mai này ai kế tiếp? Nghề này không “sáng bóng” như nghề khác, nhưng trong lòng họ, cánh đồng sen là cả một phần máu thịt, là niềm tự hào. Họ chỉ mong thế hệ sau vẫn thấy được vẻ đẹp ấy – và chọn ở lại.

Người trồng sen mong gì?
Họ mong sen không chỉ là cây nông sản
Mà là biểu tượng. Là văn hoá. Là bản sắc. Là sự tinh khiết, sự kiên cường vượt bùn. Nếu có ai đó mang sen đi xa hơn – đến các nhà hàng, các showroom quà tặng, đến cả những nơi khách Tây ghé thăm – họ vui lắm. Bởi khi ấy, bông sen quê mình không chỉ là kế sinh nhai, mà còn là niềm kiêu hãnh.
Không phải ai cũng có dịp được nghe người trồng sen kể chuyện. Nhưng nếu có cơ hội đi qua những vùng đất như Đồng Tháp Mười, hãy thử dừng lại, nghe tiếng gió xào xạc qua lá, và hỏi thăm một người đang lúi húi nhổ củ sen. Có thể bạn sẽ nhận được một nụ cười thật hiền, và một câu chuyện chẳng thể nào quên.
Vì sau tất cả, người trồng sen chỉ mong một điều giản dị:
Nghề của mình – mộc mạc như bùn đất – sẽ có ngày được nâng niu, được gọi tên như một phần tinh hoa của đất Việt.
Sen Đại Việt – Tinh Hoa Sen Việt